Trang chủ     Bóng đá thế giới   /   Góc BLV Anh Quân: Nếu như World Cup chỉ 2 năm...

Góc BLV Anh Quân: Nếu như World Cup chỉ 2 năm...

Có lẽ việc mở bài bằng một mệnh đề “nếu” sẽ khiến cho nó có hơi hướng mơ mộng, nhưng đây đơn giản chỉ là một cảm giác nhất thời xảy ra khi nghĩ về việc Bồ Đào Nha và Italia được xếp chung nhanh ở vòng play-off tranh vé World Cup 2022 khu vực châu Âu... 

Kịch bản này đã được nhắc đến khi người Ý tự đẩy mình vào thế khó. Giờ thì pha đá hỏng penalty của Jorginho sẽ được đem ra nói lại rất nhiều nếu Azzurri thật sự thất bại trên đường đến World Cup. Mà số người mong điều đó có khi còn nhiều hơn, bởi Bồ Đào Nha vài năm qua nổi lên như đội bóng nhận được sự hâm mộ đông đảo bậc nhất.

Italia: Từ nhà vô địch Euro phải đi đá play-off để giành vé dự World Cup

Italia: Từ nhà vô địch Euro phải đi đá play-off để giành vé dự World Cup Tuyển Ý đã tạo nên địa chấn khi giành lấy chiếc cúp vô địch Euro 2022 ngay trên đất Anh. Thế nhưng tại vòng loại World Cup 2022, mọi chuyện lại không hề suôn sẻ đối với thầy trò HLV Roberto Mancini.

Đội hình mạnh nhất nếu kết hợp giữa Italia và Tây Ban Nha

Đội hình mạnh nhất nếu kết hợp giữa Italia và Tây Ban Nha 3 tháng sau trận bán kết EURO 2020, ĐT Tây Ban Nha có dịp báo thù Italia trong một trận bán kết khác. Tại Milano, định mệnh sẽ đứng về phía La Roja.

QUẢNG CÁO

Arsene Wenger đề suất tổ chức World Cup và các cúp châu lục 2 năm 1 lần

Khi Arsene Wenger đề xuất về việc nên tổ chức World Cup theo định kỳ 2 năm, nó dấy lên rất nhiều tranh cãi mà chủ yếu là phản đối. Dễ hiểu rằng đó là sự lo sợ về việc món ăn tinh thần được đề cao sẽ bị hao hụt giá trị, cũng hệt như những gì người ta bàn tán về việc tăng số đội tham dự World Cup trước đó. Tuy nhiên, trong những luận điểm của Wenger, ông cũng đề cập đến việc phần đông người theo dõi có nhu cầu xem những trận đấu có ý nghĩa hơn.

Tất nhiên, khi Bồ Đào Nha và Italia tiếp tục cạnh tranh chiếc vé tham dự World Cup vào đầu năm sau, đó đều là những trận đấu hết sức ý nghĩa - từ danh dự của dân tộc cho đến thỏa mãn đam mê của hàng triệu người hâm mộ. Nhưng tiếc thay, cái ý nghĩa đó chỉ sẽ dành cho một đội bóng xứng đáng, thậm chí cũng chẳng có ai trong 2 cái tên trên nếu họ chơi tệ.

Nên là nếu World Cup mà được tổ chức 2 năm một lần, những cảm giác tiếc nuối kiểu này có lẽ sẽ bớt dữ dội hơn rất nhiều. Và có một điều người ta thường nói về những cảm giác tiếc nuối dần nhạt phai: rằng phía sau đó sẽ là một chương mới của sự kiện.

Ám ảnh của Italia khi không tham dự World Cup 2018

Các tifosi đã chết lặng ở cái hôm mà người Ý chính thức bị loại khỏi World Cup 2018, cái tát số phận ấy đã chọn ngay khoảnh khắc đáng lẽ nên là sự tôn vinh cho Buffon và De Rossi. Người ta sốc thấy một De Rossi chẳng muốn chiến đấu...vì yêu đội bóng của mình. Cuối cùng, tất cả chỉ còn là tiếc nuối và nước mắt.

Mancini ngày hôm qua khi trả lời phỏng vấn một cách lịch thiệp cũng không giấu đi sự ngập ngừng ở những lời cuối về việc sẽ chờ đợi điều gì ở chung kết. Ông hiểu rằng khả năng sẽ gặp Bồ Đào Nha gần như là đương nhiên. Và trong một trận đấu như thế, sự cố gắng mà ta truyền động lực qua ngôn ngữ hàng ngày cũng không còn nhiều ý nghĩa. Người ta cũng thắc mắc nhà cầm quân người Ý sẽ phản ứng ra sao bởi từ khi nắm tuyển, hương vị mà ông nhận được hầu như là mật ngọt.

Một tuyển Ý đang lên với một thế hệ cải tiến đầy triển vọng là điều cần được thử lửa nhiều hơn. Nhưng sau một kỳ EURO đầy xuất sắc khi lột xác mình và được công nhận rộng rãi, tuyển Ý lại đeo những đôi gông trong trận mình ở những trận đấu dễ dàng hơn. Bởi lẽ, họ có thể tự quyết từ rất lâu rồi. Thế hệ này của họ chưa mang lại cảm giác của những kẻ liều mình đến lúc cuối cùng.

Chiellini của năm 2006

Năm 2006, khi Ý lên ngôi, Chiellini khi đó còn là một chàng trai trẻ chỉ đi theo đội bóng và ngắm nhìn đàn anh chơi bóng. Anh còn không xuất hiện trong hàng ghế dự bị một lần nào dù nổi lên như tài năng sáng giá nhất của Fiorentina trước khi trở lại thành Turin. Hồi hè, trong lần nhắc đến trung vệ của Juve, tờ Mail đã chẳng dùng mệnh đề nào liên quan tới chuyên môn ngoại trừ câu “sẵn sàng làm mọi thứ để im lặng”. Ở đó, rất nhiều ý kiến cho rằng anh nên được xếp vào hàng của các bô lão ở cùng vị trí như Alessandro Nesta và Fabio Cannavaro. Người Ý yêu Chiellini vì không có đủ lý do để ghét anh, nhưng vì thế mà nếu kỳ World Cup cuối cùng của Gorilla lại rơi vào năm 2014, đó hẳn là một vết xước chẳng lành và vô vàn bất công.

Có điều, như mọi lần, nhiều người cũng sẽ tiếc nuối cho người đồng đội cũ của anh vài tháng trước là Cristiano Ronaldo. 41 tuổi, CR7 hoàn toàn có thể xuất hiện bởi vì tính biểu tượng của anh tại đất Bồ là bất khả xâm phạm. Nhưng thật tình thì con người già nhanh lắm. Và khi mọi thứ trở nên bất khả điều khiển, Ronaldo sẽ được nhắc nhiều với kỷ niệm hơn là hiện tại của chính mình. Một cầu thủ như thế, sẽ khó có một kỳ World Cup trọn vẹn.

Thế hệ cầu thủ hiện tại của Bồ đủ sức để trải qua một chu kỳ nữa. Nhưng hẳn là khó tưởng tượng được cảm giác chứng kiến một đội tuyển như vậy vắng mặt thêm 4 năm cho kỳ World Cup tiếp theo của họ. Người ta chỉ toàn nói về việc Bồ sẽ vô địch hay không, thế hệ này sẽ mang lại vinh quang gì cho xứng đáng. Thậm chí đôi khi là sự bực dọc vì họ chơi bóng không đúng cách ta hình dung. Chứ ai đời lại tin được rằng hơn 20 ngôi sao ở các giải VĐQG hàng đầu lại ngồi ở nhà theo dõi World Cup.

37 tuổi đã khắc nghiệt, chứ chưa nói đến 41

Chấp nhận bóng đá sẽ luôn có rủi ro, nhưng nỗi đau của nó cũng được in dấu rất kỹ, đến nỗi chỉ khi tìm lại được vinh quang, sự bất hạnh của những con người trong câu chuyện đó mới được giải thoát. Còn không, nó mãi được viết trong nỗi buồn, và thường được bắt đầu bằng mệnh đề “nếu”...

Chia sẻ bài viết:
Zalo
Bình luận viên bóng đá

Có thể bạn thích